WELCOME TO 54KD2'S FORUM
Chào mừng các bạn đã tham gia diễn đàn của lớp 54KD2 - NUCE
» Để có thể tham gia thảo luận, các bạn hãy đăng ký làm thành viên
54KD2
WELCOME TO 54KD2'S FORUM
Chào mừng các bạn đã tham gia diễn đàn của lớp 54KD2 - NUCE
» Để có thể tham gia thảo luận, các bạn hãy đăng ký làm thành viên
54KD2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tổng số bài gửi : 40 KD2 Coin : 116 Rep Power : 3 Join date : 22/02/2010 Age : 32 Đến từ : Vinh
Tiêu đề: Cảm thức âm nhạc Sun Feb 28, 2010 5:52 am
´Khóc thêm lần nữa´ - Nốt lặng cho tình đầu!
Vuốt lại mái tóc để có thể đứng vững trước những cơn gió biển đang lùa vào một cách cô thức và ào ạt, trong cái nồng nàn tình tứ của những đôi tình nhân, lọt thỏm trong góc quen ta chợt nhận ra mình trong nhạc khúc thân thương.
Đây không phải là lần đầu tiên ta nghe “Khóc thêm lần nữa” và chắc chắn cũng không thể là lần cuối cho những xúc cảm đã, đang và sẽ mãi chảy trong trái tim này. Giọng hát của Bảo Thy hoà cùng tiếng sóng, tiếng gió, tiếng người cười nói và rạn vỡ trong mơ hồ nỗi nhớ. Chỉ là những lời hát, chỉ là những ca từ thôi nhưng sao nghe tê tái và thổn thức cõi lòng đến thế. Chỉ là một người quen, một người quen xa lạ thôi nhưng sao chẳng thể quên - Vẫn nhớ, một nỗi nhớ riêng mang và da diết đến là thế.
Tại sao càng cố phủi bỏ những hạt cát bám vào chân thì nó lại càng dính chặt hơn? Tại sao cứ muốn quên thì lại nhớ nhiều hơn, nhớ quay quắt đến lạ, nhớ đến lặng người. Chợt cười với cái ý nghĩ “kết thúc có nghĩa là bắt đầu” - Ừ thì khi bài ca kết thúc là máy nghe nhạc MP3 đau đớn trong bàn tay nắm chặt, đôi chân vô hồn neo bờ kí ức quen.
Có những lối đi không hẹn mà về, có những thói quen chẳng thể nào bỏ được. Ta lại viết tên Anh như bao lần khác, lại vẽ trái tim bao quanh, lại ngập ngừng viết tên ta cạnh bên và rồi bất lực vì không thể giữ lại khi sóng xô bờ. Không nền nhạc, không giai điệu nhưng nhạc khúc ấy cứ văng vẳng trong đêm sâu lắng!
Tay vẫn cầm tay đó thôi. Vẫn là khi tay trái đau thì tay phải săn sóc, vẫn là khi tay phải rã rời là tay trái nâng niu, vẫn là thế cho những giấc mơ đêm...
Lại nghe tiếng sóng, không đơn giản chỉ là tiếng gió chạm vào biển mà còn là tiếng nỗi đau chạm thật nhẹ, thật khẽ vào trái tim. Những ký ức mơ hồ hiện lên theo nhịp đập của thời gian, kỳ lạ nhỉ - Ta nhận vơ vào mình xúc cảm của người nhạc sĩ, ta đắm chìm trong tiếng hát đau đáu một nỗi niềm của người ca sĩ.
Trong nhạc khúc không có lấy một lời yêu nhưng sao ta cảm nhận rất rõ tình yêu mãnh liệt đang âm ỉ cháy giữa lòng biển giá băng. Và hình như ta cũng thế - Người đâu phải là của riêng ta mà ta cứ muốn giữ lấy cho riêng mình. Một năm bảy tháng hai mươi tám ngày ta nhớ anh trong từng phút giây - Một năm sáu tháng anh yêu người con gái khác, mở lời là tiếng yêu để kết thúc là dang là dở...Có những người đến rồi đi, có những bài ca nghe chỉ một lần và đi vào quên lãng, chỉ có “Khóc thêm lần nữa” đồng hành cùng ta trên đoạn đường tình.
Những tưởng là sẽ vui, sẽ hạnh phúc khi anh tìm được hạnh phúc mà sao những giọt nước mắt cứ trào ra vô cớ theo những cơn mưa lạ của đất trời. Trước mặt là mưa, sau lưng là mưa thì việc gì phải kiếm tìm cho đúng nghĩa nữa cơ chứ.
Một tháng, hai tháng rồi năm tháng... qua bao cung bậc của trái tim, cứ ngỡ là lòng nguội lạnh, cứ ngỡ là sẽ coi nhau như người xa lạ nhưng vẫn cứ khóc, khóc vì lời thú nhận chân thành của kẻ đa tình... Và có lẽ đó là lần cuối ta khóc cho người!
Rồi người ta cũng đã bỏ anh mà đi như những người con gái trước đó còn ta thì chẳng thể trở về bên anh như lúc xưa... Và nhạc khúc ấy lại bùng lên thứ tình cảm vĩnh cửu trong những giai điệu cuối.
Vâng! Ta yêu người, vẫn chờ người và vẫn mong người hạnh phúc. Những hờn giận vô cớ giờ rất xa xôi, những lời yêu có lẽ không khi nào được nhắc lại và cũng có thể ta sẽ lạc nhau giữa đường tình trăm ngã. Có thể ta sẽ yêu một ai đó không là anh, cũng có thể không thể quên anh nhưng vẫn sống một cuộc đời thầm lặng... Nhưng khi “Khóc thêm lần nữa” được cất lên là ta vẫn chỉ hướng về anh - Bây giờ và mãi mãi!
Lee Hyuk Chang Thành viên
Tổng số bài gửi : 40 KD2 Coin : 116 Rep Power : 3 Join date : 22/02/2010 Age : 32 Đến từ : Vinh
Tiêu đề: Re: Cảm thức âm nhạc Sun Feb 28, 2010 5:56 am
Nỗi nhớ theo màn mưa
Ngoài trời mưa vẫn rơi, như bức tranh mang bao nhiêu ưu phiền. Lạnh bờ vai nhớ ai, mang hết tâm tư trong đêm buồn mưa...
Có bao giờ ta tự hỏi, tại sao mưa luôn gắn liền với nỗi buồn? Có phải vì mưa là nước mắt của trời, là giọt buồn mà thiên thần tình yêu chia sẻ với những mối tình ngang trái!!! Trong một đêm mưa lạnh lẽo, ngồi cô đơn trước khung cửa sổ hoang vắng, tâm hồn tôi chợt yếu đuối vô cùng. Tôi nhớ về quá khứ đã qua, về cuộc tình đã đi vào dĩ vãng. Tôi hi vọng mưa sẽ cuốn đi những gì đã đi xa, nhưng sao càng nhìn mưa rơi, tôi lại càng muốn khóc...
Dù rằng mưa sẽ tan nhưng có tan đâu bao nhiêu nỗi buồn Cố đem những kỷ niệm theo màn mưa...
Nếu bạn là tôi, bạn sẽ nghĩ gì khi những hạt mưa buông xuống??? Có ai nhìn thấy mưa lại cảm thấy vui, nhất là khi trong lòng có biết bao tâm sự. Tôi đã từng rũ bỏ một tình yêu để tìm đến một người khác, nhưng rồi cuối cùng chỉ còn lại mình tôi. Tôi phải trách ai bây giờ, phải khóc như thế nào mới có thể quên đi lầm lỗi. Anh có biết rằng, chỉ có anh mới có thể lau vệt nước mắt chảy dài trên đôi má tôi, chỉ có bờ vai của anh mới là điểm tựa yên bình nhất cho trái tim băng giá này. Nhưng anh không biết được điều đó....
Vì sao anh cố chấp, yêu một người để chia tay với một người Để rồi em lại quên mau từng yêu thương mình trao nhau Để rồi em xa anh như anh từng xa Một người yêu lúc trước đã yêu anh chờ anh từng ngày mỏi mòn Mà giờ đây chỉ còn nỗi nhớ theo hạt mưa...
Đúng! Yêu thương hôm qua chỉ còn là nỗi nhớ theo màn mưa, không ai có thể níu kéo được những hạt mưa vô tình ấy. Dẫu biết như thế nhưng sao tôi vẫn đợi chờ, tôi vẫn hi vọng một ngày nào đó anh sẽ quay về... Anh nhất định sẽ quay về...
Ngày vẫn nhớ, đêm lại chờ tình yêu rồi sẽ quay về Một người đã từng yêu anh để rồi anh lại yêu em mà tại sao đôi ta không chung đường đi Để giọt mưa cứ mãi, mãi thấm sâu làm tim anh đây thêm nhớ em Chỉ còn đây từng nỗi nhớ rớt theo hạt mưa...
Cảm ơn Ngô Kiến Huy đã cùng tâm sự với tôi qua bài hát này. Giọng hát truyền cảm, ấm nồng của anh làm tôi bật khóc vì nỗi buồn chợt dâng trào trong kí ức. Hi vọng tình yêu sẽ quay trở lại...
newmoon
Tổng số bài gửi : 11 KD2 Coin : 30 Rep Power : 3 Join date : 22/02/2010
Tiêu đề: Lặng yên - Thùy Chi Sun Feb 28, 2010 6:10 am
Lặng yên… lặng yên...
Véo von, réo rắt… thanh âm của tiếng sáo vi vu, da diết dạo khúc nâng ta lên chơi vơi xúc cảm, rồi thả ta nhẹ nhàng vào trong thế giới của những nốt thăng trầm đầy mê hoặc bằng tiếng nấc lòng lặng yên não nùng …
Lặng yên nghe tiếng mưa rơi… lặng yên nghe tiếng thở dài… Lặng yên một chút để thấy cả những điều không thể thấy… thấy bóng đêm trôi qua khẽ khàng, quạnh quẽ, thấy lòng nấc nhịp cô đơn và dội trào từng đợt sóng xót xa khi anh quay bước…
Lặng yên… để rồi nối tiếp lặng yên là khoảng không trắng xóa thấu điều trái tim muốn nói… anh yêu em nhiều hơn… Mưa đã rơi và nước mắt cũng đã lăn. Vị mặn của giọt lệ đắng khi tình tan vỡ và độ lạnh của cơn mưa phũ phàng khi anh nói lời chia tay, quyện vào nhau làm giá buốt con tim…
Nhiều lần tôi từng hỏi “Yêu làm gì” mà khi nào người ta cũng nói: “Chuyện tình yêu chỉ là giấc mơ thôi”, chuyện tình yêu chỉ toàn là tủi hờn và đau khổ… Và tôi đã tìm thấy một lời đáp ngay trong Lặng yên . Đó là... Yêu để rồi cộng thêm cho mình một đơn vị trong phép tính cuộc đời…
Tôi nghĩ vậy vì không biết các bạn đã nghe câu nói này chưa: “Người ta không tính cuộc đời bằng số lần nhịp thở mà tính bằng những phút giây lặng yên để cảm nhận cuộc sống…”. Và thế đó… hãy cứ yêu cho đến khi nào nhịp thở ôm trọn các cung bậc xúc cảm và đạt mức hằng hà sa số.
Vào khoảnh khắc này đây, khi gần hoàn thành bài cảm nhận, cũng là lúc tôi đang nghe văng vẳng khúc nhạc kết Lặng yên mờ mờ ảo ảo khuất dần từng giây. Và hơn lúc nào hết, tôi ước, tôi biết cách ghi lên khuôn nhạc các chấm đen đồ rê mi la son… để tôi có thể viết ngay bài hát hồi đáp với vài dòng đại loại như… Lặng yên nghe tiếng anh quay về… Lặng yên nghe trái tim anh hối lỗi. Lặng yên nghe nắng hửng trong lòng và cầu vồng phía xa mọc lên tặng em những sắc màu rạng rỡ…. Để tình yêu không chỉ còn là những gam buồn u uất… Để một chàng ca sĩ nào đó dùng chất giọng trầm đặc trưng phái mạnh phô diễn cùng giọng cao vút, mượt mà, lọt tai của Thùy Chi…
Nghe Lặng yên… dù chưa một lần yêu nhưng tôi vẫn thử… làm nhà thẩm âm thấu đáo.
Sun
Tổng số bài gửi : 6 KD2 Coin : 10 Rep Power : 0 Join date : 09/04/2010
Tiêu đề: Re: Cảm thức âm nhạc Sun Apr 11, 2010 1:06 am